Chiều chủ nhật, Tiểu Nam có ca dạy thêm ở nhà Văn Nguyệt. Cô ăn trưa ở nhà ăn sinh viên xong thì quay về ký túc thu dọn tài liệu để chuẩn bị đi dạy.
Cùng lúc đó, Dao Anh cũng ở trong ký túc đang vui vẻ lựa quần áo trong tủ. Cô nàng ướm hết bộ này đến bộ khác, nhìn mình trong gương thật lâu không biết chán. Tiểu Nam ngồi trên ghế phì cười:
“Cậu thử hết cả tủ quần áo rồi đó, vẫn chưa ưng ý cái nào à? Có cần mình cho cậu mượn vài bộ không?”
Dao Anh lập tức sáng mắt lên: “Cậu cho mình mượn thật sao?”
Sau khi lên đại học, phong cách của Tiểu Nam thay đổi khá nhiều, cô cũng tự sắm cho mình rất nhiều những bộ váy với các kiểu dáng khác nhau, Dao Anh từng lóa mắt một phen.
“Mình đùa thôi. Đồ của cậu đã đẹp lắm rồi.” Tiểu Nam đi đến tủ quần áo, lấy ra chiếc váy xanh lam mới tinh, “Mình thấy cái váy này rất đẹp, rất mới. Cậu còn chưa mặc bao giờ mà đúng không?”
Cô ấy bây giờ đã để tóc dài, ngoại hình thêm phần nữ tính khác biệt với sự trẻ trung năng động lần đầu hai người gặp nhau, mặc chiếc váy xanh này lên nhất định sẽ rất hợp.
Dao Anh nhận lấy, đắn đo một hồi rồi nói: “Mình tin tưởng cậu.”
“Trước đây cậu và Hàn Nhiễm luôn là người giúp mình chọn quần áo để đi hẹn hò, mình không nghĩ đến sẽ có ngày chúng ta đổi vai cho nhau.”
Con gái khi yêu đều sẽ giống nhau, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3419994/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.