“Tiểu Nam, hôm nay là ngày nghỉ mà sao cậu dậy sớm quá vậy?”
Hàn Nhiễm đang nằm gọn trong chăn, kéo chăn xuống qua đầu, còn chưa tỉnh ngủ nói mơ màng.
“Xin lỗi, mình đánh thức cậu sao?”
Hàn Nhiễm bỏ chăn ra chậm chạp ngồi dậy, dụi dụi hai mắt “Cậu định đi đâu à?”
Hai tay Tiểu Nam vẫn liên tục soạn sách, những cuốn nào cần mang theo thì bỏ vào balo, còn đống còn lại xếp gọn gàng thành một chồng đặt trên bàn.
Cô khóa balo lại, đeo lên vai rồi vẫy tay với Hàn Nhiễm: “Mình đến câu lạc bộ tranh biện đây. Cậu ngủ tiếp đi, tạm biệt.”
Mỗi lần làm việc ở câu lạc bộ tranh biện, cô đều háo hức mong chờ, mặc dù chẳng có lần nào anh xuất hiện. Dù vậy, lần này cô có linh cảm rằng bản thân nhất định sẽ gặp được anh.
“Tiểu Nam!”
Vừa bước lên bậc thang đầu tiên trước tòa nhà sinh viên, cô đã nghe thấy có người gọi mình ở phía sau. Nhìn theo hướng tiếng gọi, cô thấy Tần Hiểu Tuyết đang đi đến gần.
“Em đến sớm thật đó. Chị là người điểm danh mà còn đến sau cả em nữa đây. Lần sau không cần đi sớm như vậy đâu, mặc dù hẹn trước là chín giờ nhưng mọi người cũng phải gần mười giờ mới có mặt đầy đủ. Em đi sớm như vậy mất công đợi lắm.”
Tiểu Nam vân vê dây đeo balo, cười cười “Em sợ là đến muộn ảnh hưởng công việc của mọi người nên mới tới sớm một chút. Vậy lần sau em sẽ nghe lời chị.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075598/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.