Từ sau khi nhìn thấy bài đăng trên diễn đàn của trường, Tiểu Nam vẫn luôn không thể bình tĩnh.
Mỗi khi đặt bút ghi chép, những hình ảnh đó giống như hiện ra ngay trước mắt cô vậy, vô cùng rõ nét.
Lần đầu tiên Tiểu Nam bị phân tâm nhiều đến thế, ngay cả ngồi học cũng không cách nào làm cô tập trung được.
Cô cố gắng đặt bút viết từng chữ, bỗng có một giọt nước rơi xuống trang giấy làm nhòe đi dòng chữ cô vừa viết. Một giọt, rồi một giọt nữa, Tiểu Nam thế nhưng lại khóc ở chốn đông người như vậy.
Bình tĩnh nào, không được khóc nữa, Tiểu Nam tự trấn an trong lòng.
Chợt Trương Minh Hạo xuất hiện, ngồi xuống ngay ghế đối diện cô.
“Thư viện không còn bàn trống nữa, tôi có thể ngồi đây được không?”
Tiểu Nam ngước mặt lên nhìn, hàng mi vẫn còn đọng lại nước mắt. Trương Minh Hạo thấy vậy vội vàng hỏi:
“Có chuyện gì, sao cậu lại khóc vậy?”
Cô khẽ cúi đầu xuống, nhỏ giọng trả lời: “Tôi không sao. Tối qua ngủ muộn quá, không đủ giấc nên bây giờ ngáp ngủ mới chảy nước mắt thôi.”
Anh nghi hoặc hỏi lại: “Thật sao?”
“Dĩ nhiên là thật.” Tiểu Nam mỉm cười đáp.
Đến gần trưa, Tiểu Nam thu dọn sách vở chuẩn bị đến nhà ăn, bỗng thấy Trương Minh Hạo ngồi đối diện cũng đứng lên dọn đồ.
“Chúng ta cùng đi ăn trưa đi.”
Tiểu Nam ngạc nhiên trước lời đề nghị của anh. Cô chần chừ mấy giây, rốt cuộc cũng đồng ý đi cùng anh.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075570/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.