Thời gian thấm thoát trôi, thật nhanh đã đến tháng tư.
Suốt ba tháng qua, mọi thứ đối với Tiểu Nam đều rất thuận lợi, cô nàng mới lần đầu thi IELTS nhưng đã nhận được kết quả là 7.5, một kết quả vượt ngoài mong đợi.
Thành tích thi đấu của câu lạc bộ cũng ổn định, rất nhanh đã lọt vào bán kết toàn quốc. Sau khi tiến vào những vòng sâu hơn, thời gian thi đầu cũng giãn dần ra, các thành viên cũng có thời gian dành cho công việc khác.
Bởi vì khoảng thời gian vừa rồi cả Tạ Vũ và Tiểu Nam đều rất bận rộn cho công việc của câu lạc bộ và việc riêng của mình, gần đây mới rảnh rỗi hơn, Tạ Vũ nhất quyết muốn dành một ngày đi chơi với cô.
“Tiểu Nam, em đang ở đâu?”
Tiểu Nam vừa đưa sách cho nhân viên thư viện xong thì tin nhắn của Tạ Vũ đến.
“Em đang ở thư viện, vừa trả sách xong.”
Tin nhắn tiếp theo của anh đến rất nhanh, “Vừa hay anh đang đứng ở chỗ gốc cây ngay trước thư viện đợi em.”
Đi hết mấy bậc cầu thang, Tiểu Nam cuối cùng cũng nhìn thấy bóng dáng Tạ Vũ đứng dưới tán cây giáng hương.
Đây là thời điểm mà cô mong chờ nhất trong năm, vì có thể nhìn được những bông hoa vàng tươi tựa ánh nắng mặt trời này, và thấy được cả khuôn mặt đẹp đẽ kia trong cơn gió lộng mang theo cánh hoa tung bay trong không trung.
Cô dám khẳng định rằng, đây chính là khung cảnh đẹp nhất trên đời này mà cô được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075521/chuong-53.html