Trận đấu bắt đầu. Mấy anh chàng mặc chiếc áo đấu vừa bước ra, cả khán đài đều hò hét ầm ĩ lên.
Ánh mắt Tiểu Nam lập tức chú ý đến người cao nhất ở dưới sân, chính là Trương Minh Hạo. Không nghĩ đến ở nơi này cô lại nhìn thấy anh, nhưng sau đó cũng không quá ngạc nhiên.
Hàn Nhiễm dường như cũng nhận ra Trương Minh Hạo, hô lên: “Tiểu Nam, anh chàng mặc áo số 7 kia không phải là người học cùng khoa với cậu sao?”
Tiểu Nam “ừ” rất nhỏ, thanh âm trong trẻo hoàn toàn bị lấn át với tiếng hò reo cổ vũ cuồng nhiệt chung quanh.
Tiếng chuông từ bảng hiển thị tỷ số vang lên, đội của Trương Minh Hạo vươn lên dẫn trước. Với sự góp mặt của anh, không khó để đoán được kết quả của trận đấu này, nhất là khi vừa bắt đầu không lâu đội của anh đã hoàn toàn áp đảo đội đối thủ.
Tiểu Nam lại chú ý đến biểu cảm của Dao Anh. Cô nàng này im lặng đến bất ngờ, ánh mắt chăm chú đặt lên trung tâm của nhà thi đấu. Mọi cảm xúc của Dao Anh đều đi theo từng nhịp của trái bóng.
Hiệp đầu tiên của trận đấu rất nhanh đã kết thúc, cả hai đội có hai phút ngắn ngủi để giải lao và bàn chiến thuật cho hiệp đấu tiếp theo.
Tiểu Nam khẽ dõi theo ánh mắt của Dao Anh, cô nhìn thấy anh chàng mặc áo số 5 đứng bên cạnh Trương Minh Hạo, vóc dáng không tệ, mặc dù không cao bằng Trương Minh Hạo nhưng dáng người lại khá cân đối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075513/chuong-57.html