Một tuần sau khi quay về thành phố, Tiểu Nam chuẩn bị bắt đầu cho công việc làm thêm của mình.
Công việc này của cô là Hàn Nhiễm giới thiệu, được chính cô bạn cùng phòng đánh giá là phù hợp với học bá như cô.
Trở về từ phía nam, cả Tiểu Nam và Tạ Vũ đều bận rộn công việc riêng của mình, cô không làm phiền anh chở mà tự mình bắt taxi đến.
Công việc làm thêm của cô là gia sư cho hai đứa trẻ ở ngoại ô thành phố.
Hôm trước đến nhận việc, Tiểu Nam không khỏi choáng ngợp trước tòa biệt thự kiểu Pháp trước mặt. Cô đã từng đến nhà của Tạ Vũ, nhưng căn nhà trước mặt này còn lớn hơn nhiều.
Trong lúc cô còn đang ngỡ ngàng chưa tỉnh táo, người phụ nữ từ trong sân mở cổng bước ra đi đến trước mắt cô. Người phụ nữ nhìn rất trẻ, mặc bộ quần áo đắt tiền, cười đằm thắm chào đón:
“Con là Tiểu Nam đúng không? Mau vào nhà đi.”
Lúc Tiểu Nam vừa ngồi xuống ghế sô pha ở phòng khách, có hai đứa bé trai tóc vàng chạy đến ngồi bên cạnh cô. Cả hai đứa nhìn rất giống nhau, từ khuôn mặt cho đến vóc dáng, chiều cao đều tương đồng.
Đứa trẻ mặc chiếc áo phông xanh cười ngây ngô giới thiệu: “Bonjour! Je m’appelle Matteo. Comment vous appelez-vous?” (Xin chào! Tên em là Matteo. Chị tên là gì?)
Tiểu Nam hơi bất ngờ một chút, nhưng vẫn mỉm cười thân thiện đáp lại: “Je m’appelle Nancy.” (Chị là Nancy.) rồi quay sang hỏi đứa bé mặc áo đỏ, “Et vous?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075492/chuong-67.html