Tiểu Nam nói xong, chỉ thấy mọi người chăm chú nhìn mình, cô ngập ngừng hỏi:
“Các cậu thấy sao? Có được không?”
Lâm Hàng khá hài lòng với ý tưởng của Tiểu Nam, gật gù nhận xét: “Ý tưởng của cậu rất hay, lại phù hợp với khả năng của sinh viên chúng ta. Mình muốn cùng cậu phát triển dự án này.”
Những người khác cũng nhao nhao lên nói muốn tham gia. Dao Anh giơ ngón cái lên, “Đúng là Tiểu Nam của chúng ta có khác.”
Đột nhiên Thẩm Lệ đề nghị: “Vậy chúng ta quyết định chọn đề tài này nhé. Tiểu Nam, cậu là người đưa ra ý tưởng, thế nên mình nghĩ cậu phù hợp nhất cho vị trí nhóm trưởng rồi. Các cậu có ý kiến gì không?”
“Mình sao? Nhưng mình chưa từng lãnh đạo bao giờ, không biết liệu mình có thể làm tốt hay không nữa.” Tiểu Nam lo lắng nói.
Hàn Nhiễm lên tiếng trấn an: “Cậu là người đề ra ý tưởng này, là người hiểu rõ nhất về nó. Mình tin là cậu sẽ làm tốt thôi.”
Vấn đề đề tài và người đứng đầu coi như đã quyết định xong, nhưng vẫn còn một chuyện nữa khiến cho cả nhóm phải băn khoăn. Hiện giờ đã chính thức thành lập một nhóm, sau này họ sẽ làm việc ở đâu?
Các quán café trong trường mặc dù có không gian yên tĩnh nhưng không đủ riêng tư để họ hoạt động nhóm, hơn nữa khi bàn bạc khó tránh khỏi sẽ làm phiền đến những người xung quanh.
Trong lúc cả đám đang nghĩ tới nghĩ lui tìm địa điểm thích hợp, Trương Minh Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075472/chuong-77.html