Lâm Hàng thấy Trương Minh Hạo nói có lý cũng gật đầu đồng tình, “Nhưng bây giờ chúng ta nên điều tra thế nào, bắt đầu từ đâu?”
“Tôi sẽ trích lại camera hành lang trong suốt khoảng thời gian từ khi chúng ta bắt đầu làm việc ở đây.”
Trích camera chắc chắn là phương án tốt nhất, nhưng liệu rằng có thể xin với bên quản lý của toàn nhà này được không? Hầu hết các tòa cao ốc hạng A đều có camera khắp mọi nơi, chỉ là trừ những sự việc đặc biệt lớn thì mới có thể trích camera. Nhóm bọn họ ai nấy đều chỉ là sinh viên còn chưa tốt nghiệp, khả năng cao sẽ bị từ chối.
Tiểu Nam quay sang hỏi anh: “Liệu bên quản lý tòa nhà có cho chúng ta xem camera không?”
Đối với sự e dè của cô, Trương Minh Hạo đáp lại một cách chắc chắn: “Họ nhất định sẽ cho.”
Trong lòng Tiểu Nam thầm cầu mong, sẽ có manh mối ở những đoạn camera đó, chứng minh điều cô đang lo lắng là dư thừa, là do cô nghĩ nhiều.
Dao Anh là người duy nhất im lặng từ đầu đến giờ cuối cùng cũng chịu lên tiếng: “Vậy còn cuộc thi, chúng ta phải làm sao?”
“Chờ sau khi có kết quả từ việc trách camera chúng ta sẽ tính tiếp, hiện giờ mình cũng chưa thể tính được tiếp theo chúng ta nên làm gì. Thời gian vừa rồi mọi người đều rất vất vả, tạm thời hôm nay hãy quay về trường trước đi.” Tiểu Nam đứng dậy dõng dạc thông báo với các thành viên.
Những người khác nghe xong thì đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-nam-than-cung-truong/3075457/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.