Kính gửi anh Hoàng Tử Hiên: Chúng tôi rất vinh dự được mời anh đến tham gia buổi tụ hội lần này…
Trương Tiểu Lệ đã xem xong ba hàng chữ đầu tiên trong tấm thiệp mời chỉ trong một cái nhìn, hai hàng chữ đầu tiên đều là những lời mời thông thường, không có gì mới mẻ. Chri có chữ ký tên sau cùng là hấp dẫn tầm mắt cô, nhìn chằm chằm vào năm chữ ‘Câu lạc bộ Hoàn Khố’, gương mặt Trương Tiểu Lệ đầy vẻ ngốc nghếch.
Câu lạc bộ Hoàn Khố?
Cái quỷ gì thế này?
Đầu óc Trương Tiểu Lệ nhanh chóng xoay chuyển, tất nhiên cô biết hoàn khố có nghĩa là gì. Nghĩa gốc của từ này được dùng để chỉ những chiếc quần được làm bằng lụa tốt nên thường là quần áo hoa mỹ của các con em nhà giàu. Bây giờ từ này được dùng để chỉ đám con nhà giàu với nghĩa xấu.
Chẳng lẽ câu lạc bộ Hoàn Khố là một câu lạc bộ được đám con nhà giàu lập nên để tự do sống phóng túng sao? Thế thì câu lạc bộ đó mời Hoàng Tử Hiên đến làm gì, người mà có túi quần còn sạch hơn cả mặt mình, cỡ anh thì chỉ đáng làm chân sai vặt của đám nhà giàu kia thôi chứ. Nếu có câu lạc bộ chủ nhà keo kiệt thì mới nên mời anh đến.
Cạch cạch!
Trong lúc Trương Tiểu Lệ đang nghĩ không ra thì Hoàng Tử Hiên đã bước ra sau khi tắm, anh vừa lau mái tóc còn chưa khô vừa nói: “Cô có muốn ăn chút gì không, tôi vẫn chưa ăn trưa.”
“Chuyện cơm nước để nói sau đi, anh mau đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401386/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.