“Kế hoạch lần này thất bại, tiếp theo anh có dự định gì?” Hoàng Tử Hiên hỏi Kinh Hoan đang trầm tư.
Kinh Hoan suy nghĩ một chút rồi nói: “Mặc dù không được tính là hoàn toàn thành công, xem như cũng coi là có ít hiệu quả. Lần này Hạ Mạt ra trận không thành, đương nhiên Chu Minh Hiên sẽ có chút thất vọng về cô ta. Tôi tin nhất định trong thời gian ngắn, bọn họ nhất định không dám nhúng tay đến đây nữa.”
Hoàng Tử Hiên ừ một tiếng, nói: “Lần sau còn gặp phải chuyện tương tự như thế này, nhớ nói tôi giúp một tay.”
“Được được được, lần sau nhất định tôi sẽ gọi Hoàng huynh đệ.” Kinh Hoan vô cùng vui mừng gật đầu, có Hoàng Tử Hiên hỗ trợ, ông ta tin nhất định lần sau có thể thành công.
Hoàng Tử Hiên cười một tiếng, để Kinh Hoan đưa A Ngũ đi trước.
Kinh Hoan nói cảm ơn lần nữa, sau đó mới đưa A Ngũ với thuộc hạ rời đi.
“Cửu Long Thập Bát hội đã mấy lần đổi chủ, thay đổi mấy đời hội trưởng, không ngờ đường dây ma túy này từ trước đến giờ lại không đổi tuyến.” Hình Thiên nói có chút bùi ngùi.
“Xem ra ba tôi nói đúng, Cửu Long Thập Bát hội đúng là chó không đổi được thói quen ăn cứt. Mấy thứ độc hại này của bọn họ như là cỏ dại vậy, cho dù bị đốt bị diệt bao nhiêu lần, chỉ cần mùa xuân đến bọn họ nhất định sẽ lại hồi phục.” Thiệu Dương ở bên cạnh cũng cảm khái không ngừng.
Lữ Dương thở dài, nói: “Nhớ năm đó đời cha của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401381/chuong-397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.