“A Ngũ!” Giọng Kinh Hoan trầm xuống, lại âm thầm cảnh cáo gã không được đắc tội với Hoàng Tử Hiên.
A Ngũ tuy không có phục, nhưng cũng không dám nói gì, chỉ là chop mũi hừ một tiếng, hiển nhiên vẫn không chịu tin tưởng Hoàng Tử Hiên sẽ có lòng tốt như vậy.
Hoàng Tử Hiên cũng không rảnh so đo cùng với gã, anh cũng chỉ là thuận tay nối xương giúp A Ngũ mà thôi.
A Ngũ nhìn Hoàng Tử Hiên đang đi về phía mình, lại nghĩ đến thời điểm anh đánh gãy xương đùi mình, trong lòng không hiểu tại sao sinh ra một cỗ cảm xúc sợ hãi đối với Hoàng Tử Hiên, chân cũng phá lệ mà cảm giác được nỗi đau.
Hoàng Tử Hiên đi đến trước giường bệnh, không nói hai lời lập tức dỡ thạch cao trên đùi A Ngũ xuống, vẫn như cách cũ giúp gã ta nối lại xương đùi.
A Ngũ không ngoài dự đoán là cũng kêu lên một tiếng thảm thiết.
Lần này không đợi cho Hoàng Tử Hiên phải nhắc nhở, Kinh Hoan lập tức chạy đến đỡ gã xuống giường, đi hai bước.
A Ngũ đau đến mức trán đổ mồ hôi, chỉ dám dùng cái chân hoàn hảo không chút tổn hại gì kia chạm đất, đợi đến khi nỗi đau này biến mất, gã mới dám thả chân xuống, thử dùng sức bước đi.
“Thế nào? Không đau đúng không? Có thể dùng sức thoải mái đúng không?”
Hai mắt A Ngũ sáng lên, ngạc nhiên nhìn về phía Hoàng Tử Hiên, không ngờ đến anh thật sự có lòng tốt nối xương đùi gã trở về như trước.
“Cảm ơn.” A Ngũ nói về phía Hoàng Tử Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401327/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.