“Không phải tôi vì chó mà là vì ông. Ông có biết không, bởi vì ông ăn thịt chó như điên trong thời gian dài nên thân thể đã xảy ra vấn đề từ lâu rồi. Nếu ông còn tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn cũng sẽ chết ở trên mình chó, đến lúc đó mới thật sự là báo ứng.” Bà Hồ khuyên nhủ.
“Lại nói hươu nói vượn, cơ thể của tôi lành lặn, có vấn đề gì chứ?” Hồ Ngôn Thương nói rồi nhìn về phía ba người Hoàng Tử Hiên: “Có phải là bọn họ nói như vậy với bà không? Bà đừng nghe họ nói bậy, họ chỉ muốn để bà ngăn cản tôi thôi.”
Bà Hồ tỏ vẻ mặt thất vọng: “Ông đúng là làm cho tôi thất vọng quá rồi. Lẽ nào bản thân ông không rõ vì sao chúng ta không có con ư?”
Hồ Ngôn Thương nghe vậy thì sắc mặt khó coi, mấy năm nay trong chuyện này, ông ta càng ngày càng lực bất tòng tâm. Trong lòng rõ ràng rất khát vọng nhưng lần nào lúc ấy ấy đều không được mấy phút đã tước vũ khí đầu hàng. Căn bản không thỏa mãn được vợ của mình, chứ đừng nhắc tới muốn có con.
Thế nhưng đây là bệnh ngầm của ông ta, có liên quan gì đến ăn thịt chó chứ? Hồ Ngôn Thương không cho là giữa hai chuyện này có thể dính líu gì, khẳng định lại là ba người này giở trò quỷ.
“Nơi đây không chào đón các người, mời các người lập tức đi cho, nếu không tôi sẽ không khách sáo đâu.” Hồ Ngôn Thương oán hận nhìn ba người Hoàng Tử Hiên, hạ lệnh đuổi khách.
Hoàng Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401311/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.