Mùi máu tươi này không giống mùi máu người, có loại mùi tanh tưởi. Trương Tiểu Lệ gần như phán đoán là mùi máu chó ngay lập tức, còn kèm theo một mùi thịt chó sống.
Ngửi được mùi này, tim Trương Tiểu Lệ đập thình thịch, vội vàng bước nhanh hơn. Ngay sau đó lập tức nhìn thấy cảnh tước nhức mắt, chỉ thấy trong viện treo một hàng chó, những con chó này bị móc ngược lên cái móc sắt. Rõ ràng đã chết rồi, có con đã bị lột da, còn có con vừa mới chết không lâu, máu vẫn chưa chảy khô.
Trương Tiểu Lệ hít vào một hơi lạnh, song quyền nắm chặt lại, cô không thể chịu đựng được cảnh tượng tàn nhẫn này, lòng như đao cắt!
Gió đêm chầm chậm thổi đến, càng đưa mùi máu tươi vào trong mũi Trương Tiểu Lệ, cuối cùng Trương Tiểu Lệ vẫn không nhịn được. trong dạ dày cuồn cuộn, khom lưng nôn mửa.
Trương Tiểu Lệ chưa từng cho rằng mình là một người vệ đạo, cô cũng không phản đối người khác ăn thịt chó, trên thực tế người khác thích thịt gì thì đó là quyền của họ, cô không có quyền can thiệp. Chỉ là không thể để cho cô tận mắt thấy tất cả, bằng không cô không thể nào khoanh tay đứng nhìn. Tâm trạng này không cách nào diễn tả bằng ngôn từ, chỉ có người có tâm trạng giống vậy mới hiểu được cảm nhận của cô lúc này.
Ọe...
Trương Tiểu Lệ nôn chừng mấy phút, sau khi nôn hết sạch mọi thứ trong dạ dày ra, cô mới miễn cưỡng có thể thẳng người dậy. Nhưng không đành lòng lại nhìn cảnh tàn nhẫn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401304/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.