“Vị tiểu thư này, mong cô lễ phép một chút. Mọi người đều là người có giáo dục, nên ra tay đánh người không phải là việc một tiểu thư khuê các nên làm.” Bà Hồ cũng rất tức giận khi Trương Tiểu Lệ không nể mặt mình, mặc dù vậy bà vẫn không thể để mất phong độ của chủ nhân bữa tiệc được, nên liền đè nén lựa giận trong lòng nói.
“Tôi cũng không phải là thục nữ danh viện gì, vừa rồi cô không nghe thấy cô ấy nói sao, tôi là người nhà quê, người nhà quê chúng tôi nói chuyện làm việc từ trước đến giờ luôn đơn giản thô bạo, nếu có thể ra tay tuyệt đối sẽ không giả mù.”
Tính khí của Trương Tiếu Lệ nổi lên, không chịu cho ai mặt mũi, lúc này cũng ném mặt mũi của Lê Mỹ Gia lên chín tầng mây.
Hít…
Những vị phu nhân và tiểu thư ở đây nghe thấy Trương Tiếu Lệ nói ra những lời thô tục như vậy, không khỏi nhíu mày. Bọn họ rất không hài lòng đối với cô gái đánh người khác dã man nói năng thô tục này. Bọn họ cũng không rõ, con nhóc quê mùa như vậy, sao lại có thể xuất hiện ở trong bữa tiệc đắt tiền như thế này?
“Bà Hồ, bà nghe xem cô ấy nói cái gì. Làm sao bà có thể mời một người như thế tới tham dự, cô ấy chính là một cô bé lọ lem đi giày thủy tinh. Cô ấy chẳng có chút khí chất nào của một vị tiểu thư quyền quý cả.” Tiểu thư nhà giàu bị đánh khóc lóc nói.
“Cô bé lọ lem thì làm sao, không phải cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401293/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.