“Má nó ai nhận thua, ai muốn quỳ xuống trước cô chứ.” Người đàn ông nghe vậy lập tức giận dữ.
Giang Y Y cười khanh khách: “Đúng đúng đúng, không phải anh, đều không phải là anh, nhất định là vừa nãy chúng tôi đều xuất hiện ảo giác rồi.”
“Ha ha ha…” Những người khách vừa nghe thấy lời này thì đều nhao nhao cười.
Người đàn ông bị mọi người chế giễu đến mặt đỏ tía tai, vươn cổ nói: “Là do vốn dĩ sàn nhà mấy người quá trơn, tôi chỉ không cẩn thận trượt chân mà thôi.”
“Ha ha ha…” Giang Y Y nghe vậy thì ôm bụng cười sằng sặc, ôm bụng cười nghiêng ngã: “Cớ mà anh tìm tôi cho chín mươi chín điểm, thiếu một điểm là vì sợ anh quá kiêu ngạo.”
“Ha ha ha…” Vốn đã đủ buồn cười rồi, nhưng Giang Y Y lại nói như thế, làm mọi người càng cảm thấy buồn cười hơn. Cớ nát như vậy mà cũng nói cho được, thật sự là quá đủ rồi.
Mặt người đàn ông đỏ lên, vừa giận vừa thẹn, nhưng hắn ăn nói vụng về, cũng không thể nói lại cái miệng nhỏ của Giang Y Y. Hắn lập tức quát lớn: “Nói nhiều như vậy có rắm thì dùng đi, xem chiêu thật sự dưới bàn tay tôi đây.”
“Y Y cẩn thận, dùng cách mà con thường làm, đừng đánh chính diện.” Nhìn thấy người đàn ông ngóc đầu trở lại, ba Giang lập tức chỉ điểm.
Giang Y Y nghiêm túc gật đầu, mắt nhìn người đàn ông lại nâng nắm đấm lên, đã nghĩ xong làm thế nào để mà ứng phó.
Nghe thấy câu ba Giang nói, Hoàng Tử Hiên liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401217/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.