Hoàng Tử Hiên lái xe rất vững, yên lặng đi. Dù sao giờ cao điểm cũng không thể đi nhanh được, lại thêm thời gian không gấp, không cần phải lái nhanh. Anh cũng ngại phải tăng tốc, bèn thuận theo dòng xe cộ chầm chậm đi.
Lê Mỹ Gia lên xe liền xem tài liệu, thỉnh thoảng lại viết vài chữ lên giấy tờ rồi thêm vài lời phê chuẩn. Trương Tiểu Lệ rất hiếu kỳ, đôi lúc lại nghiêng đầu đưa mắt nhìn, chỉ tiếc là đọc không hiểu cái gì cả.
Cứ như vậy chưa được bao lâu, Trương Tiểu Lệ liền thấy nhàm chán. Cô ấy muốn nói chuyện với Lê Mỹ Gia nhưng lại ngại quấy rầy. Mấy lần cô ấy mở miệng rồi lại đóng lại, nhàm chán đến lặng lẽ thở dài.
“Cô muốn nói gì thì nói đi, tôi vừa nói chuyện với cô vừa có thể xem tài liệu được.” Lê Mỹ Gia phát hiện Trương Tiểu Lệ ngập ngừng muốn nói bèn lên tiếng.
Mắt Trương Tiểu Lệ sáng lên, cô cũng không làm bộ làm tịch lập tức hỏi: “Mỹ Gia, yoga của cô là học từ ai vậy? Thật sự rất lợi hại, tôi thấy mấy vị huấn luyện viên trong phòng tập yoga cũng không giỏi bằng cô đâu.”
“Lợi hại sao?” Lê Mỹ Gia nghe vậy liền nhìn Trương Tiểu Lệ một cái.
Trương Tiểu Lệ gật đầu ừm ừm: “Thực sự rất lợi hại. Mỹ Gia, có phải cô là đệ tử của môn phái Hồng Tụ không?”
“Không phải sao, tôi còn tưởng cô cũng là người tu võ mà.” Trương Tiểu Lệ nghe Lê Mỹ Gia nói vậy ít nhiều cảm thấy thất vọng. Cô ấy vốn cho rằng Lê Mỹ Gia cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401204/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.