Hoàng Tử Hiên cũng bị chọc phát cười. Lúc đầu La Triết không cảm thấy buồn cười, nhưng nhìn thấy Hoàng Tử Hiên và Kim Kỵ Dung đều nở nụ cười thì cũng thấy thật phấn khởi, ba người cất tiếng cười to.
“Nào, cầu chúc cho mộng tưởng của chúng ta thành thật.” Hoàng Tử Hiên cười, cầm chai rượu lên nói.
“Mộng tưởng thành thật.” Kim Kỵ Dung cùng làm theo.
La Triết cũng lập tức cầm lên: “Mộng tưởng thành thật.”
Cộp!
Ba cái chai rượu đồng thời chạm vào nha ở giữa không trung, tiếp đó ba người ngửa đầu uống rượu. Yết hầu lúc lên lúc xuống, ừng ực ừng ực không bao lâu thì rượu đã thấy đáy.
Choang!
Choang!
Choang!
Ba cái chai không đồng thời rơi lên trên bàn đá cẩm thạch, La Triết giơ tay lên lau rượu một cái rồi lớn tiếng kêu sảng khoái. Hơn năm năm nay, anh ta từng uống rượu rất nhiều rất nhiều lần, nhất là hai năm đầu mới vừa thất nghiệp, hầu như mỗi ngày đều say rượu. Nhưng chưa từng có lần nào phấn khởi, vui vẻ, thoải mái như hôm nay.
Hoàng Tử Hiên cũng biết uống đến say mê.
Kim Kỵ Dung thì càng đừng nói làm gì, chỉ cần ở cùng Hoàng Tử Hiên thì anh ta đã cảm thấy làm cái gì cũng rất hăng hái.
Giữa lúc ba người đều đang cảm thấy phấn khởi thì trong đám người lui tới, đột nhiên có hai cô bé xông đến. Cô bé đi ở phía trước mang sắc mặt rất gấp gáp, mà cô bé bị cô ấy lôi kéo thì bước đi đã lảo đảo vô lực, thất tha thất thểu như chực ngã. Hai cô bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401194/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.