“Con?” Lê Long Phi chỉ vào mình với vẻ mặt ngơ ngác: “Mẹ, chuyện này thì có quan hệ gì với con chứ?”
“Nếu không phải là con nói với mẹ Hoàng Tử Hiên trọng thương nửa chết nửa sống thì mẹ có thể đi tính kế Lê Mỹ Gia sao? Nếu không phải là tối hôm qua mẹ đi tính kế Lê Mỹ Gia thì cũng đã không đến mức bị nó chiếu ngược một quân rồi.” Nghiêm Thái Dung cả giận nói.
“Mẹ tính kế Lê Mỹ Gia sao không nói với con một tiếng chứ? Hơn nữa quả thật là Hoàng Tử Hiên nửa chết nửa sống, không biết bây giờ đã chạy đến chỗ nào ẩn núp rồi. Mẹ à, mẹ nói rõ ràng ra đi, đông một câu tây một câu con nghe không hiểu.” Lê Long Phi càng nghe càng hồ đồ.
Nghiêm Thái Dung hận đến nghiến răng nghiến lợi, cố nén tức giận kể lại kế hoạch mưu hại Lê Mỹ Gia một phen.
Lê Long Phi vừa nghe Hoàng Tử Hiên đã trở về thì nhất thời kinh hãi: “Sao có thể? Mới qua nửa tháng thôi mà. Với tổn thương đó của anh ta thì chí ít cũng phải tu dưỡng mấy tháng chứ. Mẹ, liệu mẹ nhìn lầm hay không?”
“Hai con mắt của mẹ đều không cận thị không hoa mắt, làm sao mẹ có thể nhìn lầm người được? Chính là Hoàng Tử Hiên đã trở về, cậu ta không chỉ ngăn cản kế hoạch của mẹ mà còn có thể đã gϊếŧ chết Nghiêm Tùng. Nếu không phải là ngày hôm qua mẹ lớn mạng thì lúc này đã là một xác chết từ lâu rồi.” Nghiêm Thái Dung nói một cách chắc ních, nhớ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401192/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.