“Cảnh sát?” La Triết cười lạnh một tiếng: “Cảnh sát có thể giải quyết bất cứ chuyện gì sao?”
“Phải.” Trương Tiểu Lệ khẳng định nói: “Ý nghĩa tồn tại của cảnh sát chính là ở chỗ giúp đỡ bất cứ người nào có khó khăn gì, anh phải tin tưởng cảnh sát.”
“Ha ha.” La Triết nghe vậy lại cười nhạt lần nữa: “Nếu như cảnh sát thật sự có tác dụng thì sao lại có nhiều kẻ ác nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật đến thế. Nếu như cảnh sát có tác dụng thì sao tôi lại lưu lạc đến mức như bây giờ. Nếu như cảnh sát có tác dụng thì vì sao các người không trả lại trong sạch cho tôi?”
La Triết càng nói càng phẫn nộ, càng nói càng kích động. Chỉ lát nữa là sẽ giảy giụa khỏi Trương Tiểu Lệ để nhảy xuống, Trương Tiểu Lệ liền vội vàng trấn an: “Thưa anh, xin anh bình tĩnh lại, anh bình tĩnh lại trước đã. Có phải anh có oan khuất gì không? Không sao, anh cứ xuống đây trước đã, từ từ nói với tôi, tôi nhất định sẽ giúp anh.”
“Cô không giúp được tôi, cảnh sát là kẻ lừa đảo, luật sư là kẻ lừa đảo, quan toà cũng là kẻ lừa đảo nốt. Các người là một bọn, các ngươi đều là lũ đáng chết.” La Triết tức giận, hận không thể ăn tươi nuốt sống Trương Tiểu Lệ.
Trương Tiểu Lệ không hề sợ ánh mắt của La Triết, cô kiên định lôi kéo anh tôi nói: “Tôi không phải kẻ lừa đảo, tôi nhất định có thể giúp anh.”
“Ha ha, thật không?” La Triết cười lạnh nói: “Vậy được, bạn gái của tôi vừa mới vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401180/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.