“Mỹ Gia, bất kể em quyết định thế nào, anh đều tôn trọng em. Chẳng qua là anh có thể có một yêu cầu được không?” Hoàng Tử Hiên nghĩ ngợi rồi nói.
“Yêu cầu gì?” Lê Mỹ Gia hỏi.
“Có thể cho anh một cơ hội để cho anh tiếp tục làm chủ nhà của em, làm tài xế của em không? Chờ khi em hoàn toàn nắm giữ được tập đoàn Thịnh Thế, đã không còn ai dám hại em thì hẵng coi anh như người dưng nước lã được không? Anh biết nói như vậy rất quái đản, nhưng anh thực sự lo lắng cho em, ta sợ sẽ lại xuất hiện chuyện như tối nay.” Hoàng Tử Hiên nói thật một cách nghiêm túc.
Lê Mỹ Gia nghe vậy thì khóe miệng cong lên một nụ cười xinh đẹp, hừ một tiếng nói: “Em đều đã thanh toán ba tháng tiền thuê nhà rồi, em cũng trả một tháng tiền lương rồi, anh không muốn làm chủ nhà và tài xế của em đều không được. Vĩnh viễn chỉ có em sa thải anh chứ anh muốn bỏ gánh không làm nữa thì không có cửa.”
Khóe miệng Hoàng Tử Hiên giật một cái, lòng than quả nhiên là hình thức tư duy của tổng tài bá đạo. Nhưng Lê Mỹ Gia vừa nói như vậy lại hóa giải bầu không khi lúng túng giữa hai người.
Hai người ăn ý không hề nhắc đến chuyện khi trước nữa, Lê Mỹ Gia nói cơn dị ứng của mình đã tiêu tán đi rồi, muốn đi tắm. Hoàng Tử Hiên nhân cơ hội mượn cớ mua thuốc cho Lê Mỹ Gia, mau chóng chạy ra hóng mát, hóa giải du͙ƈ vọиɠ nguyên thủy trong thân thể.
Ôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401169/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.