Người xưa có câu, loạn quyền đánh chết bậc thầy, mèo mù cũng vớ được chuột chết. Lúc này Hoàng Tử Hiên bị hơn một trăm người vây đánh, hoàn toàn không có chút ưu thế nào. Thứ nhất, lúc này là lúc anh suy yếu nhất. Thứ hai, tuy rằng những người này không có công phu, nhưng lại có kinh nghiệm đánh nhau phong phú, ra tay xảo quyệt không gì sánh bằng. Hoàng Tử Hiên đánh được mười người hai mươi người, nhưng không đánh được năm mươi một trăm người.
Trần Chí Kỳ đã hoàn toàn không nhìn thấy bóng người của Hoàng Tử Hiên, vì vậy không nhìn thấy rõ tình hình đánh nhau của hai bên lúc này như thế nào. Chỉ thỉnh thoảng thấy có người bị ném từ trong vòng vây ra, thỉnh thoảng lại nghe được tiếng kêu thảm thiết, thỉnh thoảng lại có máu tươi phun ra như suối. Thậm chí còn có đoạn cánh tay rơi trên mặt đất, rất nhanh lại bị những người khác giẫm lên như bùn loãng.
Nói chung từ khi Trần chí Kỳ đi theo Ngô Cảnh cho đến giờ, thì đây vẫn là lần đầu tiên gã thấy cảnh máu tanh như thế này. Trong mũi nồng nặc mùi máu tươi buồn nôn của người khác, lần đầu tiên anh ta ý thức được Cửu Long Thập Bát hội là tổ chức như thế nào. Thoạt nhìn bề ngoài thì sạch sẽ tươi sáng, nhưng trên thực tế cũng đều là các thủ đoạn độc ác, gϊếŧ người không chớp mắt.
Nhắc tới hai từ gϊếŧ người này thì quá là bình thường, nhưng Trần Chí Kỳ cũng chưa từng gϊếŧ người. Thậm chí ngay cả con gà anh ta cũng chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401135/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.