“Diệc Hạm?” Lương Thiến gõ cửa không thấy ai trả lời, lấy làm kỳ lạ gọi một tiếng.
Đỗ Diệc Hạm vội vàng sửa sang lại tâm trạng nói: “Em ở trong phòng, chị vào đi.”
Lương Thiến đẩy cửa bước vào nói: “Diệc Hạm, bảy giờ rồi, em nên tan ca thôi.”
“Vâng, em xem xong mấy phần tài liệu này rồi về, chị về trước đi, hai hôm nay mọi người phải vất vả thêm chút, đợi sau khi kết thúc buổi đấu thầu em sẽ cho mọi người nghỉ vài ngày.” Đỗ Diệc Hạm mỉm cười nói với Lương Thiến.
“Chị chỉ làm trợ thủ cho em thôi, không mệt lắm, ngược lại là em đó, cẩn thận mệt quá gục ra đấy. Ơ? Tần Mạc vẫn chưa về à?” Lương Thiến nói một lát đột nhiên nhớ tới Tần Mạc, hình như sáng nay sau khi anh đi lấy xe bây giờ vẫn chưa thấy quay về.
Không nói tới Tần Mạc còn tốt, vừa nhắc đến anh cơn giận trong lòng Đỗ Diệc Hạm mới tiêu tan lại dâng lên, cô hậm hực nói: “Không xin nghỉ tự ý bỏ bê công việc một ngày, phạt anh ta ba ngày lương, bảo tài vụ ghi vào.”
Lương Thiến quá hiểu Đỗ Diệc Hạm, nghe thấy giọng điệu này cô ta biết ngay, chắc chắn Tần Mạc lại chọc giận Đỗ Diệc Hạm rồi, cho nên cô ta ngoan ngoãn phụ họa theo: “Cái cậu Tần Mạc này đúng là quá đáng thật, phạt cậu ta năm ngày lương vẫn còn ít.”
Nói xong cô ta còn nói thêm: “Vậy chị vẫn nên chờ em rồi đi cùng nhau, một mình em đi chị không yên tâm, trước giờ đấu thầu, ai biết Đỗ Thiên Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401041/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.