“Mấy cái này là gì vậy? Cần rửa như thế nào? Tôi không biết, anh dạy tôi đi.” Lê Mỹ Gia dứt khoát bỏ qua câu hỏi khiến bản thân thấy xấu hổ này.
Cô không giận thì Hoàng Tử Hiên liền “a di đà phật”, nào dám phiền tới cô ra tay, bèn vội vã xua tay bảo: “Không cần không cần đâu, tôi tự làm được rồi. Không phải cô đang trong kỳ à, vẫn không nên chạm vào nước lạnh thì hơn.”
“Tôi có thể dùng nước ấm.” Lê Mỹ Gia kiên trì muốn giúp, cầm một cây măng tây lên hỏi: “Đây là gì?”
Hoàng Tử Hiên thấy vậy cũng mặc cô chơi, trả lời: “Măng tây.”
“Thì ra đây là măng tây chưa lột vỏ, cắt khúc à?” Lê Mỹ Gia cầm nó nhìn thật tỉ mỉ, đoạn lại cầm một loại rau khác tương tự lên hỏi: “Cái này thì sao?”
“Cọng hoa tỏi non.”
“Còn cái này?”
“Nấm đông cô.”
…
Lê Mỹ Gia cũng không chỉ hỏi rồi thôi, còn cẩn thận quan sát một lát, chắc chắn nhớ kỹ rồi mới hỏi sang loại khác.
Sau khi hỏi như vậy một vòng, cuối cùng Hoàng Tử Hiên cũng hiểu vì sao người này muốn vào bếp giúp đỡ, hẳn là vì muốn tìm hiểu những loại rau củ hao hao nhau này.
“Được rồi, tôi nhớ kỹ hết rồi. Bây giờ anh chỉ tôi cách sơ chế đi.” Lê Mỹ Gia chỉ tay vào đám rau củ mình vừa bỏ vào nước, bảo.
“Được rồi, hiếm lắm mới thấy cô cả đây tự hạ mình làm việc như vậy.” Dựa theo việc mình đã được dạy, Hoàng Tử Hiên “truyền lại” cách sơ chế, rửa sạch những loại rau củ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/401012/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.