“Tiền không phải vấn đề.” Lê Mỹ Gia không thèm để ý mà lắc đầu.
“Người đẹp thật là hào phóng.” Hoàng Tử Hiên dựng ngón cái lên, nói: “Nếu người đẹp hào phóng như vậy, vậy tôi cũng không phải người hẹp hòi. Chốt một giá thôi, một vạn rưỡi một tháng, tôi bao hết tiền nước tiền điện tiền ga.”
“Một vạn rưỡi?” Lê Mỹ Gia lại nhướng mày lên.
Hoàng Tử Hiên bị Lê Mỹ Gia nhìn đến chột dạ, anh suy yếu mà nói: “Một vạn rưỡi mà tôi còn bao đủ các loại phí, đây đã là cái giá nhảy lầu rồi, không phải cô còn muốn chặt giá với tôi đó chứ?”
Lê Mỹ Gia lắc đầu.
Hoàng Tử Hiên thở phào nhẹ nhõm, lại yếu ớt mà hỏi: “Vậy cô chấp nhận mức giá này đúng không?”
Lê Mỹ Gia “ừ” một tiếng.
“Thật tốt quá, cô đặt trước một phần ba số tiền thuê, cô chuyển khoản hay là giao tiền mặt?” Hoàng Tử Hiên mừng rỡ lấy chi phiếu của mình ra rồi hỏi.
Lê Mỹ Gia lạnh nhạt nhìn lướt qua chi phiếu trong tay Hoàng Tử Hiên, đôi mắt xinh đẹp đảo một vòng rồi nói: “Tôi có thể chấp nhận giá tiền này, nhưng hiện tại tôi không có nhiều tiền như vậy.”
Hả?
Trên đỉnh đầu Hoàng Tử Hiên bay qua một đám quạ đen, anh không hiểu mà hỏi: “Ý của cô là cô căn bản không có tiền trả tiền thuê phòng?”
“Không phải không trả nổi chút nào, nhưng tạm thời không trả được nhiều như vậy. Tôi có thể nợ trước một tháng không? Hoặc là tôi ghi giấy nợ cho anh.” Lê Mỹ Gia dùng vẻ mặt thành thật mà nói.
Khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-khach-tro-nu-23-tuoi/400986/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.