*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gã mặt sẹo vốn là tù nhân, ở trong tù cũng đã mấy năm. Khi mạt thế kéo đến gã ta mới tìm cách trốn thoát ra ngoài được, đã lâu chưa nếm thử mùi vị của mỹ nhân xinh đẹp.
Lúc nãy Danh Yển quay mặt qua, gã ta đã thèm nhỏ cả nước dãi. Thiếu niên gương mặt xinh đẹp, làn da trắng nõn, cả người sạch sẽ thơm tho, bộ dáng này trong mạt thế hiếm thấy vô cùng. Cho dù ở lúc trước khi mạt thế bùng nổ cũng là một tiểu thiếu gia nhà giàu có, được chăm sóc chu đáo mới có vẻ ngoài thơm ngon đến như thế.
Gã ta cười khả ố, tay vuốt cặp môi thâm dày, vẻ mặt hèn hạ:
" Mỹ nhân trong ngực mày cũng giao ra đây cho tao".
Sau đó quay sang dâm đãng nói với đám đàn em:
"Nhìn xem, bộ dạng yếu ớt, xinh đẹp này vừa nhìn tao đã thấy cứng, đè dưới thân khỏi cần nói sẽ mĩ vị thế nào. Đợi tao chơi chán sẽ thưởng cho chúng mày nếm thử một lần".
Gã ta còn chưa dứt lời bất ngờ đã bị một sức lực khổng lồ đá văng ra phía sau mấy mét, cơ thể nặng nề ngã lăn xuống đất, máu tươi từ miệng trào ra không ngừng.
Đám đàn em của gã sợ hết hồn, giật mình đồng loạt lui về phía sau. Mười mấy cặp mắt trợn to nhìn người vừa đá lão đại của bọn chúng.
Trong lòng bọn chúng run sợ không ngừng, cảnh giác đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-boss-phan-dien-la-hon-phu-cua-nhau/1077573/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.