1.
Buổi chiều cầu vồng vắt ngang trời hôm đó, là buổi chiều vừa vui vừa buồn với Vũ Phong ; như thời tiết: vừa ẩm ướt vừa nắng chói chang.
Phan Đình Tuấn rời quê lên Hà Nội mở lớp dạy võ kiếm thêm thu nhập, hẹn gặp Vân Du ở quán cafe gần trường. Nói chuyện gần hai tiếng, cô nhận ra khi gặp anh,trái tim không còn đập rộn ràng lên hay bồn chồn không yên như ngày trước.
Cô hết thích anh rồi! Bây giờ, mảnh tình cảm ấy đã biến mất, nhường chỗ cho tình bạn, tình anh em. Dù sao, đó vẫn là cột mốc để cô nhớ về tuổi học trò trẻ con bồng bột của mình.
Đúng lúc, Vũ Phong đi ngang qua, thấy cô cười rực rỡ, vui vẻ nói chuyện với người con trai khác. Bỗng dưng, anh thấy buồn.
Và anh muốn đi uống cái gì đó để giải tỏa.
Anh chọn quán bar, chọn uống rượu, uống thứ anh chưa từng động tới.
Cô là ai mà có thể khiến anh trở nên như vậy?
2.
Chắc có người tò mò, Vũ Phong nói gì với anh trai Vân Du mà khiến anh ấy đồng ý dứt khoát mối quan hệ này.
Như này đây!
- "Cậu thật lòng thích em gái tôi?"
- "Đúng, tôi yêu cô ấy!"
- "Chứng minh đi. Nếu không làm được, tôi nhất quyết không cho cậu dễ dàng đâu!"
Vũ Phong nhếch môi: "Anh mà không đồng ý, tôi sẽ làm cho Vân không còn sùng bái anh như trước nữa. Tôi nói được thì làm được."
"Phốc" - Trúng tim đen ông anh trai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-va-anh-thanh-xuan-ruc-ro/2872622/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.