Có trải nghiệm gì còn đáng sợ hơn là xem một bộ phim nát? Đó chính là xem phim mình diễn nát.
Ninh Ninh nét mặt vô cảm ngồi trong rạp chiếu phim, khán giả chung quanh cười vang, vị khán giả ngồi ngay cạnh cô huých khẽ khuỷu tay vào cô:
– Cô gái cháu bị mù khi nào vậy?
– Cháu không mù ạ.
Ninh Ninh đẩy đẩy kính đen trên mặt, cô đeo kính râm không phải vì bị mù, mà là vì cô sợ người ta nhận ra mình là nhân vật nữ chính trong phim.
– Ồ, còn tôi thì mù tịt rồi.
Khán giả bên cạnh tháo kính xuống và chậm rãi lau chúng,
– Bộ phim vừa mới chiếu được năm phút thì thị lực của tôi giảm xuống, bây giờ thì tôi đã bị mù gần 100 phút rồi.
– Hả, à à…
Ninh Ninh xấu hổ không biết nói gì, bụng nghĩ sao bộ phim chết tiệt này mãi vẫn chưa kết thúc vậy.
Trên thực tế, bộ phim chiếu tới giờ phút này, trong rạp chiếu phim đã trống hơn một nửa khán giả, hầu hết những khán giả rời khỏi rạp trước không phải tiếc rẻ thời gian thì là quý trọng đôi mắt, những người còn lại thì muôn hình vạn trạng, có người lướt di động, có người nói chuyện phiếm, có người thì ngủ gà gật, người nghiêm túc xem phim chỉ có một, chính là vị khán giả ngồi cạnh Ninh Ninh, ông ta thân tàn chí kiên, rõ ràng đã mù trong một trăm phút đồng hồ nhưng vẫn kiên trì nhìn chằm chằm vào màn hình không rời.
– Theo cháu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/3096913/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.