Một tay giao tiền, một tay giao hàng.
Trong khi Bùi Huyền giao phong thư ra, thì Ninh Ngọc Nhân cũng đồng thời đưa ra một chiếc vali màu bạc.
Trong phong thư là vé, trong vali là tiền.
Bùi Huyền mở vali ra kiểm tra một chút, sau đó cười cười đóng lại, chìa tay ra với cô ấy:
– Cảm ơn.
Ninh Ngọc Nhân không tình nguyện bắt tay với anh ta, ngón tay chạm vào là thu về ngay, lại bị anh ta kéo vào trong ngực.
– Trả nhiều tiền như thế, cuộc sống sau này của em hẳn sẽ rất khó khăn nhỉ?
Bùi Huyền ôm cô ấy, giọng nói mê hoặc như con rắn vườn địa đàng dụ dỗ Eve ăn trái cấm,
– Thực ra em có thể đối phương thức khác, một phương thức nhẹ nhàng hơn để đổi lấy vé trong tay anh…
- …Không cần đâu.
Không đợi anh ta nói xong, Ninh Ngọc Nhân đã đẩy anh ta ra, tránh như tránh rắn rết lui về phía sau vài bước.
– Vậy được rồi.
Bùi Huyền nhún nhún vai, hai tay nhấc hai vali dưới đất lên, gật đầu với cô ấy,
– Nếu có yêu cầu thì có thể liên lạc với anh bất cứ lúc nào.
Nói xong, anh ta xoay người rời đi, áo gió bay lên sau lưng, cách đó không xa vang lên tiếng còi xe lửa truyền đến.
Ninh Ngọc Nhân nhìn phong thư trong tay, ngón cái cọ xát vào hai chữ Yến Tình sau chữ người nhận, bỗng nhiên ngẩng lên nhìn theo anh ta kêu lên:
– Anh đã lấy được vé này như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480932/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.