Bệnh viện, bác sĩ hộ sĩ đều bận rộn.
Trần Cúc nằm trên giường bệnh, một bác sĩ đứng ở bên giường, chỉ vào bà ta hỏi:
– Đã liên hệ với người nhà bệnh nhân này chưa?
– Liên hệ rồi. – Một hộ sĩ trả lời.
– Họ có nói lúc nào thì nộp tiền không? – Bác sĩ hỏi.
– Hình như nói nhà họ xảy ra chút chuyện. – Hộ sĩ trả lời, – Nhà của họ bị cháy rụi, hiện giờ hai đứa trẻ không có chỗ ở, đang vay mượn tiền khắp nơi để sống qua ngày.
– Thế à. – Bác sĩ lắc đầu, thở dài nói, – Đúng là họa vô đơn chí, nhưng dù vậy cũng không thể bỏ mặc người nhà mình ở đây chứ.
Vừa mới dứt lời, phía sau có một giọng nói yếu ớt cất lên:
– Bác sĩ ơi, cháu tới đón mẹ cháu xuất viện ạ.
Hai người cùng quay đầu lại, thấy có hai chị em đứng ở cửa.
Ninh Ninh nhìn tiều tụy đi rất nhiều, ngay cả Mộc Qua cũng gầy đi không ít, bình thường mập đến mức ngay cả ngũ quan cũng không nhìn thấy rõ thì nay mặt đã gầy đi xuống, vẻ thanh tú đã dần dần hiện ra.
Xử lý xong thủ tục xuất viện, Ninh Ninh hơi cúi người xuống nói với Mộc Qua:
– Nào, em tới đỡ mẹ lên lưng chị đi.
Từ sau khi nhà bị cháy, hai chị em đã hoàn toàn mất đi nguồn kinh tế, dù cho Ninh Ninh có nỗ lực đi vay tiền họ hàng thân thích, nhưng trên thế giới này dệt hoa trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480915/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.