Liên lão gia tử đứng ở bên cửa sổ, từ vị trí này của ông có thể nhìn được cổng lớn bên ngoài.
Một nhóm người đi ra cổng lớn, thời tiết rất lạnh, họ mau chóng đi vào trong xe, nhưng mà những chiếc xe không lái đi mà vẫn cứ nằm im lìm trên nền đất tuyết, trên nóc xe đã phủ kín một tầng tuyết trắng, giống như những cái lô cốt trắng xóa, hoặc là sâu hoặc nông mai phục trên mặt tuyết.
– Nhìn xem.
Liên lão gia tử ngồi trên xe lăn, xuyên qua cửa sổ nhìn họ, cười nói.
– Trông họ có giống phụ huynh đưa con đi thi đại học đang chờ ở bên ngoài chờ xem thành tích của con mình không?
Sau đó ông cụ quay đầu lại cười nói với mọi người phía sau:
– Được rồi, người ngoài đi hết rồi, chúng ta ăn cơm thôi.
Bữa tiệc gia đình bắt đầu rồi.
Trước một cái bàn ăn dài chỉ ngồi ít ỏi có mấy người, mọi người đều nhìn nhau, cuối cùng vẫn là Ninh Ninh mở miệng trước.
– Mọi người muốn ăn gì ạ để cháu vào bếp làm.
– Không cần phiền phức vậy đâu. – Liên lão gia tử nhìn ra cửa, – Xem đi, tới rồi.
Một người đầu bếp đứng tuổi từ cửa bước vào với bát canh hải sản trên tay, chân có vẻ hơi khuỵu xuống, khi đi thì bả vai một cao một thấp, lúc sắp đến gần bàn ăn, bát canh trong tay chỉ còn lại một nửa, một nửa đã sánh ra ngoài.
Khi đi ngang qua Liên Viện Viện, tay ông ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480896/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.