Vài ngày sau, trên phim trường.
– Juliet. – Trần Song Hạc đợi một hồi, quay đầu nói. – Anh đang gọi em đó.
Ninh Ninh a một tiếng, như là mới kịp phản ứng, bước từng bước nhỏ đi qua, trong tay cầm ly cà phê.
Trần Song Hạc nhìn cô, ánh mắt có chút hoảng hốt, cho đến khi hơi nóng trên cốc cà phê đã dần tan đi mới vung tay lên:
– Em lừa gạt anh thì thôi, tại sao lại lừa gạt cả cha của Juliet nữa?
Chiếc ly bị anh ta gạt rơi xuống đất vỡ tan tành. Ninh Ninh ngồi xổm xuống muốn nhặt những mảnh vỡ nhưng lại bị anh ta kéo đứng lên, cau mày lại, không vui nói:
– Em làm cái gì vậy?
– Bị bẩn rồi ạ, em muốn dọn dẹp một chút. – Ninh Ninh cúi đầu, thoạt nhìn có vẻ sợ anh ta.
Trần Song Hạc cười thành tiếng, nắm lấy cằm cô nhấc mặt cô lên, dịu dàng nói với cô:
– Em là Juliet, là đại tiểu thư sinh ra đã ngậm thìa vàng, những việc như này chỉ có hạ nhân mới làm, khi nào thì đến lượt em làm hả?
– Em xin lỗi….
Ba chữ này vừa thốt ra, cô đã bị Trần Song Hạc hất ngã xuống đất, vẻ dịu dàng trước đó đã biến mất không còn lại chút gì, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt nhìn cô.
– Ngày kia em phải đi gặp cha của Juliet rồi. – Trần Song Hạc lạnh lùng nói, – Nếu như không lừa được lão ta thì anh sẽ chết. Nhưng mà anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480808/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.