Ninh Ninh trở lại trong rạp chiếu phim.
Tuy rằng đã bị Trần đạo coi là sân khấu tuyên truyền nhưng cũng chỉ được sử dụng trong ngày công chiếu, vì vậy nó vẫn được dùng để tiếp đãi khách trong thời gian bình thường.
Trần đạo kiểm tra sân khấu xong thì đã đi rồi, trong rạp chiếu phim hiện đang chiếu một bộ phim văn nghệ thanh xuân.
Chắc là bộ phim rất dở cho nên khi Ninh Ninh tiến vào, trong khán phòng rộng như vậy nhưng chỉ có vài người đang xem, số lượng ít ỏi đến đáng thương, lúc Ninh Ninh đi vào còn có một người đứng dậy bỏ đi, đi ngang qua Ninh Ninh. Ninh Ninh nhường đường cho người đó, sau đó lấy di động ra nhắn tin nhắn:
– Con đến rồi ạ.
Trong khán phòng có một cánh tay giơ lên, vẫy vẫy hai cái.
Ninh Ninh đi qua đó, ngồi xuống bên cạnh đối phương.
Khúc Yến cười thân thiện với cô, đang muốn mở miệng chào hỏi thì Khúc lão đại ngồi bên đã lạnh nhạt nói:
– Được rồi, cậu đi về đi.
– Được ạ. – Khúc Yến nghe lời ông đứng lên nhường chỗ ngồi. – Cháu về trước đây, hai người nói chuyện đi.
Cậu ta đi rồi, không gian giữa Ninh Ninh và Khúc lão đại trống một vị trí, nhưng cả hai đều ngồi yên tại chỗ, không ai chịu đứng lên, không ai chịu qua ngồi.
– Hình phạt ban đầu dành cho hành vi trốn vé không chỉ dùng để trừng phạt người trốn vé. – Ninh Ninh nhìn màn hình đối diện nói. – Đồng thời còn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480798/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.