Thời gian gần đây, không hiểu vì lý do gì mà số người đến khám bác sĩ tâm thần tăng đột biến.
– Tôi cảm thấy…trong nhà hình như là có thêm một người. – Người phụ nữ trước mặt nhìn có chút căng thẳng, từ khi ngồi xuống không ngừng nhìn xung quanh, – Ngày nào tôi về nhà cũng đều thấy đồ đạc trong nhà đều đặt ở các vị trí khác nhau.
– Tần nữ sĩ, có phải chị nhớ nhầm không? – Văn Vũ hỏi chị ta. – Ký ức của con người có đôi khi sai lầm, biết đâu là chị đã làm nhưng mà lại quên mất không?
– Tôi không nhớ nhầm. – Người phụ nữ nói, – Tôi có thể nghịch điện thoại mọi lúc mọi nơi, nhưng tôi sẽ không dọn hết một nửa tủ lạnh mà quên cất vào lại.
– Là bị dọn sạch khi nào? – Văn Vũ hỏi.
– Buổi tối. – Người phụ nữ xoa mặt mình, sắc mặt chị ta khá tiều tụy, như là bởi vì sợ hãi mà trắng đêm không ngủ được, – Buổi sáng lúc thức dậy, một đống đồ thả ở trước tủ lạnh, chai bị mở nắp toàn bộ, nhất là bia đó, mở ra toàn bộ.
Văn Vũ ghi chép lại trong sổ.
– Bác sĩ thấy sao ạ? – Người phụ nữ nhìn anh, – Tôi có nên báo cảnh sát không?
Nếu chị muốn báo cảnh sát thì đã không đi khám bác sĩ tâm lý trước rồi. Văn Vũ nhìn chị ta nói:
– Đây có lẽ là mộng du.
Người phụ nữ ngả người vào lưng ghế, thở dài:
– Bác sĩ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480791/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.