Ổ khóa treo trên cửa đột ngột bị người ta mở ra.
Cửa phòng bị người bên ngoài đẩy ra, trưởng thôn dẫn một nhóm người đứng ở cửa, nói:
– Ninh Ngọc Nhân, mau chóng chuẩn bị rồi đi theo chúng tôi.
Ninh Ngọc Nhân gần như ngồi cả một đêm đứng phắt dậy, gương mặt tái nhợt tiều tụy, trái tim đập loạn lên, bọn họ sẽ không vô duyên vô cớ nhốt cô ấy, càng không không vô duyên vô cớ thả cô ấy.
– Ninh Ninh xảy ra chuyện gì rồi? – Cô ấy run rẩy hỏi.
Trưởng thôn nhìn cô ấy với ánh mắt kỳ lạ:
– Có phải…cháu đã dạy nó điệu múa Na không?
Ninh Ngọc Nhân:
– Không ạ.
Trưởng thôn lại quay sang nhìn Thôi Hồng Mai trên giường:
– Bà thì sao?
Đáp lại ông ta chỉ có tiếng ngáy.
Trưởng thôn đánh mắt ra hiệu với hai người phía sau, họ bước tới lắc cho Thôi Hồng Mai tỉnh dậy.
– Này này, các người là ai, sáng sớm tinh mơ ồn cái gì đấy…A, trưởng thôn à. – Thôi Hồng Mai bình thường tuy đanh đá nhưng nhìn thấy trưởng thôn thì lại như chuột thấy mèo, vội xuống giường, nghe ông ta lặp lại câu hỏi một lần mới cười ngượng ngùng, – Tôi…Tôi rất muốn dạy nó, nhưng mà phải là trước kia cơ.
Bà ta quen thói ham ăn biếng làm, điệu múa Na nhà mình nhảy như thế nào cũng đã quên mất từ lâu rồi, nào còn nhớ để mà dạy cho người khác.
Nhận được câu trả lời, ánh mắt trưởng thôn càng thêm cổ quái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-tung-xuyen-qua-bo-phim-nay/2480767/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.