“Cô Lâm, cô còn nghe tôi nói không?"
Tiền Hưng Quốc nhẹ giọng hỏi.
“Ừ, tôi vẫn nghe!"
Sau một lúc sửng sốt, Lâm Phỉ Nhi vội vàng đáp lại một câu, rồi lại hỏi với giọng điệu nghi hoặc: "Anh có thật sự là tổng giám đốc bất động sản Hằng Khoa không?"
“Cô Lâm, nếu cô vẫn không tin, thì cô có thể tới phòng buôn bất động sản của chúng tôi ngay bây giờ để xác nhận, chúng tôi sẽ không thu của cô một đồng nào, thậm chí còn sẽ trả lộ phí đến đây cho cô kìa!"
Tiền Hưng Quốc nhẹ giọng nói.
“Vậy được, lát nữa tôi sẽ đến phòng buôn bất động sản của các anh xem thử!"
Lâm Phỉ Nhi nhẹ giọng đáp lại một câu, sau đó ngắt điện thoại, quay đầu nhìn về phía Lâm Tiểu Mạn nói: "Tiểu Mạn, giờ chị có chút việc, chị phải ra ngoài một chuyến mới được..."
“Chị họ, chị định đi đâu vậy? Chị sẽ không thật sự tin lời nói của tên lừa đảo đó đấy chứ? Sao có thể có người không duyên cớ gì mua biệt thự tặng không chị được?" Lâm Tiểu Mạn khó hiểu nói.
“Người vừa mới gọi điện thoại tới cho chị, người đó sử dụng số điện thoại của phòng buôn bất động sản đấy, hơn nữa người đó còn chủ động kêu chị tới phòng buôn bất động sản đó xác nhận thử xem, nếu người đó thật sự là kẻ lừa đảo, vậy thì sao người đó dám kêu chị tới phòng buôn bất động sản được chứ?" Lâm Phỉ Nhi vừa dọn đồ vào túi, vừa nhẹ giọng đáp lại một câu.
“Chuyện này không có khả năng, trừ phi căn biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/366196/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.