“Đúng vậy, thưa cậu Trương!”
Tạ Hoa Cường hơi lo lắng gật đầu.
“Nếu anh ta là cháu trai ông, hơn nữa cũng xin lỗi tôi rồi, vậy tôi sẽ nể mặt ông mà tha cho anh ta lần này!”
Trương Phong chậm rãi nói.
“Cảm ơn cậu Trương!”
Tạ Hoa Cường rối rít cảm kích một câu, sau đó quay lại hét lên với Hứa Bác Văn: “Còn ngây ra đó làm gì? Không mau tới cảm ơn cậu Trương?”
“Cảm ơn cậu Trương, cảm ơn cậu Trương!”
Hứa Bác Văn vội gào lên.
“Bây giờ tôi bảo Tiền Hưng Quốc đuổi việc bạn gái anh, anh có ý kiến không?”
Trương Phong híp mắt hỏi Hứa Bác Văn.
“Không có ý kiến, tôi không có ý kiến gì cả!”
Hứa Bác Văn không cần nghĩ mà lắc đầu ngay lập tức.
“Không có ý kiến gì là được!”
Trương Phong lạnh lùng nhìn Hứa Bác Văn một cái rồi phẩy tay: “Được rồi, bây giờ anh cút được rồi, sau này đừng để tôi nhìn thấy anh!”
Hứa Bác Văn nghe Trương Phong nói xong lập tức như được giải thoát, vội vàng đứng dậy chạy ra ngoài.
Phan Diễm do dự chốc lát rồi cũng xoay người chạy theo Hứa Bác Văn ra khỏi trung tâm bán hàng.
Lúc này, bên trong trung tâm bán hàng.
Chỉ còn lại một mình Tiết Vũ Nhu, ánh mắt dại ra, đứng ngây người một chỗ, cô ta nhìn Trương Phong một cách thất thần.
Giờ đây cô ta hối hận tột cùng, không biết nên miêu tả tâm trạng mình như thế nào, bây giờ cô ta mới biết tối qua mình ngu ngốc cỡ nào!
“Sao cô còn chưa đi?”
Trương Phong giờ đây cũng chú ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/366186/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.