“Lưu Thần Vy, rốt cuộc cô tìm đâu ra anh nhà giàu này vậy? Đến tỷ rưỡi cũng không có, cô chắc chắn đây không phải kẻ lừa đảo đấy chứ?”
Sau khi nghe được câu nói của Trương Phong, Phan Diễm cười khẩy một tiếng rồi nhìn Lưu Thần Vy nói.
“Phan Diễm, cô nói bậy cái gì đó! Hôm nay anh Trương chỉ là quên cầm theo thẻ ngân hàng thôi, tôi dám lấy danh dự của mình ra bảo đảm, ngày mai anh Trương nhất định sẽ trả đủ số tiền này, cô không cần phải đứng đây hùng hổ dọa người như thế!”
Lưu Thần Vy vẫn không thay đổi nét mặt đáp lại một câu, sau đó tất cung tất kính nhìn Trương Phong nói: “Anh Trương, chúng ta đi thôi, đợi mai tôi sẽ đưa anh đến giao tiền!.”
“Được!”
Trương Phong gật gật đầu, sau đó đứng dậy chuẩn bị đi theo Lưu Thần Vy rời khỏi đây.
“Lưu Thần Vy, cô đứng lại đó cho tôi!”
Phan Diễm thấy Lưu Thần Vy dẫn theo Trương Phong chuẩn bị chạy, vội vàng duỗi tay ngăn cản hai người, sau đó trừng đôi mắt hồ ly, cao giọng nói: “Hôm nay cô đừng mong đưa được tên nghèo thối này đi, cô chơi toàn bộ người trong phòng bất động sản một vố, rồi giờ nói muốn dẫn anh ta đi là dẫn đi nhẹ tênh vậy à? Chẳng lẽ cô không định giải thích rõ ràng với chúng tôi sao?”
“Đúng vậy, cần phải giải thích rõ ràng với chúng tôi chứ!”
Lúc này, những nhân viên khác trong phòng bất động sản cũng thi nhau đứng dậy, cao giọng hét.
“Phan Diễm, tôi khuyên cô làm người thì phải biết chừa lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/366177/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.