Trương Phong nhìn cô gái đẹp trước mặt không nhịn được có chút muốn bật cười.
Có lẽ cô ta không hề biết rằng, Trương Phong đứng ở trước mặt cô ta bây giờ là người như thế nào.
Đừng nói là một căn biệt thự, đối với Trương Phong mà nói mua hết nguyên cái bất động sản này cũng không phải chuyện khó khăn gì.
“Anh Trương, thật sự ngại quá hay là chúng ta đi ra ngoài đi!”
Từ Lộ đứng bên cạnh Trương Phong tỏ vẻ xin lỗi nói với anh.
Lúc này Từ Lộ cũng nhận ra, người như Trương Phong nhất định không mua nổi nhà ở đây.
Người lương thiện như cô ấy không nỡ nhìn thấy Trương Phong bị giám đốc sỉ nhục như vậy, nên cô ấy mới muốn nhanh chóng dẫn Trương Phong rời khỏi nơi đây.
Sau khi nghe Từ Lộ nói vậy, Trương Phong quay đầu nhìn cô ấy một cái rồi khẽ lên tiếng nói: “Đi hả? Sao tôi lại phải đi chứ? Vừa hay tôi cũng đang muốn mua một căn nhà, chi bằng đi xem thử ở chỗ các cô…”
“Người nghèo hèn như anh thì giả vờ cái gì chứ? Khi nãy anh nghe không hiểu lời giám đốc Lưu nói hay sao? Người như anh căn bản không mua nổi nhà ở chỗ chúng tôi, anh nhanh chóng cút ra cho tôi!”
Chính vào lúc này, một nhân viên nam trong bộ phận bán nhà đã lên giọng hét vào mặt Trương Phong.
Vẻ mặt của Từ Lộ cũng rất bất lực, cô ấy nghĩ mãi cũng không hiểu rõ ràng Trương Phong không mua nổi nhà ở đây, sao còn ở lại đây để người ta lăng mạ chứ?
Lúc này trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/366139/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.