“Giám đốc Tôn, không phải nhà hàng Tân Thế Kỷ đang triển khi chế độ hội viên hay sao?”
“Nếu như anh bảo anh ta lấy thẻ hội viên ra xem không phải biết ngay anh ta có phải khách của nhà hàng anh hay không sao?”
Dương Uy tiếp tục nói.
“Đúng vậy!”
Sau khi nghe Dương Uy nói vậy thì giám đốc Tôn Lịền tỉnh ngộ ra.
Anh ta nhanh chóng bước về phía trước, mặt không cảm xúc nói với Trương Phong: “Chào anh, mời anh trình thẻ hội viên của nhà hàng chúng tôi ra!”
Trương Phong nhìn giám đốc Tôn rồi lắc lắc đầu, anh bình tĩnh nói: “Tôi không có thẻ hội viên!”
Khi nghe vậy thì tất cả mọi người lại rộ lên bàn tán!
Câu nói này của Trương Phong cũng coi như thừa nhận anh không phải đến để ăn cơm rồi.
Nếu như anh không phải đến đây để ăn cơm, vậy Trương Phong đến đây làm gì vừa nghĩ là biết.
Lúc này ánh nhìn khinh bỉ của Trần Văn Văn đang nhìn qua chỗ của Trương Phong, vẻ mặt cô ta rất đắc ý.
“Trương Phong à Trương Phong, anh nghĩ mình trúng xổ số rồi thì có thể thay đổi hiện thực nghèo khó của mình hay sao? Loại người như anh cũng đến nhà hàng Tân Thế Kỷ được hả?”
Trần Văn Văn không nhịn được cười nhạo trong lòng.
Lúc này Dương Uy lại cười lớn hơn, lạnh lùng nhìn Trương Phong.
Thứ anh ta muốn chính là kết quả này, bản thân anh ta nói đại mấy câu là có thể giẫm lên Trương Phong rồi.
Kẻ nghèo nát vĩnh viễn cũng chỉ là kẻ nghèo nát, chuyện biến thành con nhà giàu là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/366132/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.