“Tốt nhất là anh mau quỳ xuống xin lỗi đi, có lẽ tâm trạng tôi tốt tôi sẽ bỏ qua cho anh, nếu không bây giờ tôi sẽ đi gọi giám đốc đến đây để khai trừ anh!”
Cô gái đẹp nhỏ tuổi chống hai tay ở eo, vô cùng đắc ý nói với Trương Phong.
“Cô muốn bảo giám đốc khai trừ tôi thì cứ khai trừ, dù sao tôi cũng không phải nhân viên ở chỗ này!”
Trương Phong bình tĩnh trả lời một câu.
“Ha ha!”
Cô gái đẹp nhỏ tuổi lạnh lùng cười một tiếng rồi nói: “Đã đến lúc này rồi mà anh còn giả bộ với tôi hả? Anh không phải nhân viên ở chỗ này không lẽ là khách hàng sao?”
“Trương Phong, anh nghĩ tôi không biết anh đang làm gì sao? Hôm qua ở Đại học Giang Thành Đỗ Tử Hàn đã nói cho tôi biết rồi, anh là một tên nghèo khso đi giao đồ ăn!”
Trương Phong không có tâm trạng tiếp tục nói nhảm với cô ấy, anh quay người muốn rời đi.
“Tôi cho anh đi chưa?”
Cô gái xinh đẹp nhỏ tuổi nắm lấy Trương Phong, cô ấy nói tiếp: “Trương Phong, khó khăn lắm anh mới tìm thấy công việc ở đây nhỉ? Chí ít thì cũng kiếm được nhiều tiền hơn đi giao đồ ăn, vả lại còn có mặt mũi hơn chút, không lẽ anh thật sự muốn từ bỏ công việc này hay sao?”
“Phiền cô bỏ tay tôi ra, tôi không phải là nhân viên ở chỗ này, vả lại chuyện ngày hôm qua tôi cũng đã xin lỗi cô rồi, sao cô cứ đuổi theo tôi không buông vậy?”
Trương Phong sốt ruột nói với cô gái xinh đẹp nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/366130/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.