Phương Chí Hoa để lại một câu như thế và nói với Hà Vĩnh Quân: "Tiểu Hà, lái xe đi!"
Trương Phong quay đầu nhìn thoáng qua Phương Chí Hoa, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ, trong lòng không khỏi thầm mắng: "Quà gì mà không thể nói thẳng chứ? Cần gì phải thần bí như vậy chứ?"
Trương Phong cùng Phương Chí Hoa và Hà Vĩnh Quân đi thẳng đến vùng ngoại ô thành phố Giang Thành.
Khoảng hai mươi phút sau, một chiếc xe Bentley Sedan chậm rãi dừng lại trước một biệt thự song lập.
"Cậu Trương, tới rồi, chúng ta xuống xe đi.”
Phương Chí Hoa quay đầu lại và mỉm cười nói với Trương Phong.
"Rốt cuộc ông chuẩn bị quà gì cho tôi thế? Nói thẳng không được sao?"
Trương Phong hơi cạn lời với Phương Chí Hoa.
"Cậu Trương, cậu đừng gấp, cậu sẽ nhanh chóng nhìn thấy quà thôi!" Phương Chí Hoa cười đáp.
Hà Vĩnh Quân đã chủ động giúp Trương Phong mở cửa xe, Trương Phong không còn cách nào khác ngoài việc lắc đầu và xuống xe.
Sau khi xuống xe, Phương Chí Hoa trực tiếp dẫn Trương Phong vào biệt thự.
Khi Trương Phong vào biệt thự, anh phát hiện có ba người trong biệt thự, bao gồm hai nam và một nữ!
Hai người đàn ông không già lắm, dường như mới ngoài hai mươi.
Một người trong số họ hơi mập mạp, đeo một cặp kính gọng đen, ngồi trên ghế sô pha tự chơi máy tính, rõ ràng là dân kỹ thuật.
Còn một người khác thì vạm vỡ, nhìn bề ngoài ít nhất cũng phải 1,85 mét, vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/1916226/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.