"A lô, cô Tần, có chuyện gì không ạ?"
Trương Phong vội vàng nghe máy.
"Trương Phong, nếu em đã giải quyết xong chuyện ở trường học thì mau tới quán bar báo danh đi. Tính khí của bạn cô không được tốt cho lắm, nếu em đến trễ, chắc chắn cô ấy sẽ nổi giận." Tần Lan khẽ nhắc nhở Trương Phong.
"À! Em suýt quên mất chuyện này."
Trương Phong nghe Tần Lan nói thế mới chợt nhớ ra mình phải đi làm thêm ở quán bar của bạn Tần Lan.
"Vậy em mau qua đây đi, cô cúp máy trước."
Tần Lan khẽ đáp lại một câu rồi cúp máy ngay.
"Các cậu cứ đi xem phim đi, tôi có việc đột xuất cần phải làm."
Trương Phong cất điện thoại xong thì khẽ nói với đám người Vương Hùng.
"Trương Phong, ý anh là sao? Tôi và Vũ Nhu đã đợi anh lâu như thế, vậy mà bây giờ anh lại nói không đi nữa."
Tô Hiểu Huyên vừa nghe Trương Phong nói thế thì giọng điệu cực kỳ không vui nói.
“Đúng đó, Trương Phong, Vũ Nhu đã đợi cậu lâu như vậy, nếu cậu có chuyện gì thì không thể đổi sang ngày khác để giải quyết ư?” Hình như Vương Hùng cũng hơi bất đắc dĩ khuyên nhủ.
"Lúc trước tôi đã đồng ý với cô Tần, sẽ đến quán bar của bạn cô ấy để làm thêm. Bây giờ bọn họ sắp khai trương rồi, tôi không thể không đi tới đó."
Hình như Trương Phong cũng cảm thấy hơi xấu hổ, trầm giọng đáp.
"Anh định đi làm thêm công việc gì? Liệu anh có thể kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/1916170/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.