Tại đại học Giang Thành, trước cửa phòng học.
Vô số sinh viên vây quanh trước mặt ba người Trương Phong, Dương Uy và Mã Hoành Lượng, trong đó phần lớn là sinh viên của những lớp khác.
Những người này đều biết Trương Phong chỉ là một kẻ hèn đi giao cơm hộp, nhưng bọn họ cũng không biết vì sao Mã Hoành Lượng phải quỳ gối trước mặt Trương Phong.
Mà sau khi thấy Mã Hoành Lượng thật sự quỳ gối trước Trương Phong, nét mặt Dương Uy lại càng thêm khó coi, không biết rốt cuộc bản thân có nên quỳ xuống hay không.
Nếu hai người Dương Uy và Mã Hoành Lượng biết mọi chuyện sẽ đi đến nước này, thì ban đầu có đánh chết bọn họ, bọn họ cũng không dám hãm hại Trương Phong.
Lúc này hai người bọn họ đã hối hận đến nỗi thối ruột rồi!
Mà Diệp Mị lại trưng ra vẻ cao cao tại thượng, như thể mình không liên quan.
Cô ta nhìn Mã Hoành Lượng quỳ gối trước mặt Trương Phong bằng nét mặt không cảm xúc, lòng vẫn rất bình tĩnh.
Lúc trước Diệp Mị đã từng nhắc nhở bọn họ đừng đắc tội Trương Phong, nhưng chính bọn họ không chịu nghe, hiện tại chuyện đã loạn đến mức này, Diệp Mị cũng hết cách.
“Dương Uy, anh không cần phải quỳ gối trước Trương Phong! Em không tin hôm nay Trương Phong thật sự đuổi được anh ra khỏi ngôi trường này! Chẳng phải ba anh quen biết người trong sở giáo dục sao? Anh mau liên hệ với bọn họ đi!”
Trần Văn Văn vội vàng đi tới bên cạnh Dương Uy, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trung-so-roi/1916166/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.