Bữa cơm kết thúc, ông Cố uống nhiều rượu bắt đầu ngà ngà say. Bà Cố dìu ông lên phòng, Tri Tiết thấy cũng không còn sớm, chuẩn bị ra về, trước khi về còn nán lại cùng cô nói chuyện vài câu.
"Tiểu Vũ, cám ơn vì bữa cơm." Anh mỉm cười.
Cô xua xua tay "Đừng khách sáo, chúng ta là bạn mà."
"Về chuyện hôm nay ở trước mặt cô ẩu đả nhau là tôi không đúng, thực xin lỗi."
Chuyện này đâu phải lỗi do một mình Tri Tiết? Cố Tư Vũ biết anh tính tình luôn tốt đẹp như vậy, cũng đều tại cái nam nhân ngang ngược kia không biết tốt xấu. Cô trong lòng áy náy một chút, lắc đầu nói "Không trách anh."
"Không trách thật sao?"
Cố Tư Vũ gật đầu chắc chắn, Tri Tiết này tính tình cũng quá tốt rồi. Không những không để bụng Phổn Sát năm lần bảy lượt khó dễ mình, còn dễ dàng bỏ qua cho anh ta, nam nhân ôn hoà như vậy trên đời này không có nhiều.
Nhìn theo bóng dáng chiếc Phantom sau đó khuất dạng, Cố Tư Vũ xoay người chuẩn bị đi vào nhà.
Kết quả còn chưa kịp đi vào đến cửa, đã nhìn thấy Phổn Sát dựa vào tường chờ đợi cô, gương mặt u ám.
Cố Tư Vũ lạnh cả sống lưng, trợn ngược mắt "Muốn doạ chết tôi à?" Xong cô mặc kệ anh ta, trực tiếp muốn bước qua.
Phổn Sát nhanh như chớp vươn tay nắm lấy cổ tay của cô, dùng sức kéo cô sát lại.
Cô giãy dụa vài cái "Làm gì vậy? Phổn Sát, anh muốn làm gì?"
"Muốn cô nói rõ quan hệ giữa cô và hắn ta."
"Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722561/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.