Sáng sớm hôm sau, Cố Tư Vũ thức dậy.
Ngày hôm nay cô dự tính qua bệnh viện thăm Cố Kiều một chuyến, đồng thời cô có chút chuyện cần tìm mẹ của ả ta, Tương Cẩm.
Khoảng thời gian này Tương Cẩm thường xuyên bí mật qua lại với cha cô, còn nói lời ngon ngọt bên tai cha cô gây ra hiểu lầm lớn đối với mẹ. Khởi đầu của việc cha mẹ bắt đầu hiềm khích bất hoà cuối cùng dẫn tới ly hôn sau nhiều năm chung sống vợ chồng, phận làm con biết trước mọi chuyện mà còn không ngăn cản thì cô không tròn đạo hiếu.
Cố Tư Vũ chuẩn bị qua loa sau đó đi xuống dưới lầu.
"Tiểu Vũ, dậy rồi à?" Cố Tư Cảnh bộ dáng vừa mới ngủ dậy có chút nhếch nhác, lôi thôi xoa xoa đầu tóc rối xù, há miệng ngáp dài một cái.
Cô thuận theo hướng người anh đứng ở chân cầu thang, đảo mắt nhìn lên lầu. Xem ra cái tên khốn mặt dày tám tấc kia vẫn chưa dậy, đành cứ mặc xác anh ta ngủ ở nhà, chính mình còn có chuyện cần giải quyết.
"Em đi ra ngoài chút, anh nói với cha mẹ là buổi trưa không cần đợi em về ăn cơm." Nói xong Cố Tư Vũ thuận tay đeo túi xách lên vai, vặn nắm cửa nhanh nhẹn đi ra bên ngoài.
Cố Tư Cảnh còn chưa tỉnh ngủ hẳn, nheo mắt nhìn theo bóng lưng mảnh mai của cô khuất sau đài phun nước trong sân vườn "Chuyện gì thế không biết?" Anh than thầm một câu, xong cũng không để ý nhiều tới cô.
Thanh cảnh buổi sáng đặc biệt khiến tâm tình người khác dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722555/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.