Người đàn ông lời nói có trọng lượng nhất không lên tiếng, thì đồng thời đám bọn họ cũng không có ý kiến gì.
Lão Ngô thông minh biết điều, nhưng mà lão cũng muốn kiếm trác chút lợi nhuận cho mình, toàn những đại gia ở một chỗ, có ngốc mới không tìm phúc lợi nha...
Lão xoa xoa hai lòng bàn tay vào với nhau "Ây, các vị đại nhân, quả thực không muốn chơi đùa vui vẻ một chút sao? Ngày hôm nay tôi chuẩn bị rất kỹ càng, những vũ công xinh đẹp nhất Ba Tư sằng phục vụ các vị bất cứ khi nào."
Trái lại với không khí có phần hỗn tạp phía nam nhân bọn họ, hai người Lãnh Ly cùng Lôi Đồng ngồi đối diện nhau trên sa lon trước quầy rượu im lặng không nói. Chỉ chuyên tâm ăn đồ ăn trên bàn.
Lãnh Ly vẫn kiên trì bóc vỏ nho đưa qua cho Tu Thần Khước, mặc dù sau đó tự mình ăn.
"Tiểu Đồng, em muốn ăn gì hay không?" Lôi Báo thường ngày bày ra vẻ mặt nghiêm túc nạt nộ bây giờ luôn miệng hỏi em gái mình, còn rất chu đáo gọi phục vụ đem qua cốc nước ép.
Lôi Đồng lườm anh ta một cái cảnh cáo, anh trai cô lúc nào cũng phiền phức như vậy.
Hoắc Bắc Cảng híp híp mắt, nói "Cậu đấy, mắc bệnh cuồng em gái thái quá à?"
"Như thế nào? Ảnh hưởng tới cậu?"
"Không có ảnh hưởng, chẳng qua là nếu không phải bọn tôi, người khác sẽ cho rằng cậu biến thái."
Trên cái trán cao màu đồng của Lôi Báo ẩn hiện vài đường gân xanh, anh giận tới mức miệng hoá cười "Tôi nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722540/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.