Dung Tiếu chạy đến, bám víu lấy khuỷu tay Tử Sâm.
"A Sâm, anh vừa rồi đi đâu vậy?" Khuôn mặt cô gái xinh đẹp ưa nhìn, trang điểm nhạt, chắc do vừa mới chạy mệt cho nên mồ hôi còn theo trán lấm thấm ra, bộ dáng cực kỳ đáng yêu.
Cục diện bế tắc được giải thoát, Tử Sâm quay sang nhìn Dung Tiếu, nhẹ nhàng nói "Sao lại chạy rồi? Anh đã nói với em đi giày cao gót không được chạy kẻo ngã, em quên sao?"
Cô gái chu môi, giọng mè nheo "Tại anh đi đâu mất, làm em tìm mệt muốn chết đó."
Tử Sâm mỉm cười, đuôi mắt hơi cong lên "Được rồi, anh chỉ là gặp lại người quen trò chuyện vài ba câu mà thôi."
"A?" Dung Tiếu chớp chớp mắt, sau đó nhìn tới Cố Tư Vũ cùng Trình Thần ngồi ở trên ghế sa lon "Là hai người này ạ?"
Tử Sâm gật đầu "Đúng vậy."
Cố Tư Vũ cùng Tri Tiết cũng mỉm cười lịch sự coi như chào hỏi, một màn như vậy không lâu qua đi, Tử Sâm cùng Dung Tiếu rời khỏi.
Lúc Tử Sâm bước qua cô, bất tri bất giác nhìn thêm một lần nữa, trong tâm thực không cam...
Cô nhận ra ánh mắt của Tử Sâm đối với cô gái ấy cũng giống như trước kia anh với cô còn ở bên nhau, anh mỉm cười ôn hoà như nắng ấm nhẹ nhàng xoa tóc cô, giọng nói trầm trầm từ tốn.
Thời gian của cô là một kiếp trước, thời gian của anh là nửa năm kiếp này, chúng ta gặp lại nhau, chỉ tiếc là không dành cho nhau nữa.
Trong lòng vẫn có chút gì đó rất gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722537/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.