Đêm tối, dinh thự Tu gia.
Tu Thần Khước tỉnh lại chung quanh là màn đêm đen tĩnh mịch, hắn nâng mi cố gắng mở mắt ra liền trông thấy là một ánh đèn mờ mờ quen thuộc.
Mặc dù hắn không quan sát được kỹ mọi thứ nhưng cũng có thể nhận ra được bản thân đang nằm trên sa lon chính giữa đại sảnh.
Tuy thân thể hắn còn chưa hạ sốt nhưng nhiệt độ không còn cao như lúc trước, hơn nữa đầu cũng không còn cơn đau, hắn một điệu bộ tư thái mệt mỏi tới mức sức lực cũng vô cùng suy yếu, nằm trên sa lon hồi lâu cũng không có ý định muốn trở mình.
Trên vùng trán hắn còn có cái khăn bông vẫn ẩm ướt, bên cạnh là thanh treo túi truyền có ống dẫn kéo xuống cắm vào mạch máu hắn đầu kim tiêm, từ từ đưa vào một lượng chất lỏng.
Tu Thần Khước nằm im một lúc, ẩn dưới những sợi tóc dày rậm là cặp mắt dài hẹp đen như phủ tầng mực, nhìn chằm chằm trần nhà mờ ảo không thấy rõ được kia, rốt cuộc muốn nhớ ra điều gì đó nhưng lại mãi không nghĩ ra được.
Một thời gian sau có tiếng bước chân từ hướng trái đi đến, chậm rãi dừng ở bên cạnh ghế sa lon, Tu Thần Khước chẳng thèm để ý xem là ai, vẫn duy trì bộ dáng một thân nằm trên ghế không nhúc nhích.
Người đó nhìn hắn, sau đó dự định tiến tới rút cái kim kia ra khỏi tay hắn, như thể biết trước được việc người đó muốn làm, thanh âm khàn đục của hắn lập tức vang lên ngăn cản "Không cần."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722525/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.