Adam đứng như người tàng hình từ đầu chí cuối, tới lúc Lãnh Ly đi vào trong, cậu ta mới dè dặt lên tiếng.
"Cố tiểu thư, chuyện này còn không biết được trước, mong cô đừng suy nghĩ nhiều..."
Cố Tư Vũ khuôn mặt xinh đẹp an tĩnh nhìn về một điểm không có tiêu cự, đôi mắt hạnh nhân bởi vì thanh âm của cậu ta đánh thức từ trong rối loạn ra, cô hướng cậu ta nhìn một cái. Hai hàng lông mi tựa cái quạt xoè rộng, nhấp nháy thành nhịp điệu.
Không suy nghĩ nhiều, đúng là như vậy, có gì cần phải suy nghĩ nhiều cơ chứ? Tu Thần Khước muốn quyết định thế nào, cô cũng chẳng ảnh hưởng.
Điều cô mong muốn là rời khỏi đây không phải sao?
"Adam, anh giúp tôi thu xếp đồ đạc, trong hôm nay tôi sẽ chuyển ra sống bên ngoài." Cố Tư Vũ mỉm cười nói.
Adam sờ sờ sống mũi nhẵn nhụi của mình, thật khó xử mà, vị tiểu tổ tông này chuyển ra khỏi dinh thự sống ngộ nhỡ sau đó cao chạy xa bay, tới khi ông chủ hồi phục trí nhớ cậu không tìm lại được thì biết ăn nói làm sao đây? Với lại vị tiểu tổ tông này có mệnh hệ gì, mạng cậu không cam nổi. Ông chủ a ông chủ, ngài đúng thật đang tự ngược chết chính mình rồi...
"Cố tiểu thư, hay là tôi sắp xếp để cô sống ở khu biệt thự ngoại ô được không? Nơi đó phong cảnh đẹp, bình thường ông chủ rất hay đến nghỉ dưỡng..."
Cậu ta chưa nói hết một nửa, Cố Tư Vũ đã nhanh chóng cắt lời "Không cần đâu, tôi muốn quay về Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722521/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.