Adam trông thấy hắn thần sắc không mấy được tốt, rất nhanh lại mở miệng nói "Tu tiên sinh, ngài mệt rồi sao?"
Tu Thần Khước mấy ngón tay xoa xoa giữa mi tâm, đôi con ngươi như phủ mực hơi động đậy, bởi vì đau đầu mà ngũ quan cũng trở nên chán nản một chút.
Hắc Bạch bên cạnh cũng vội vàng lên tiếng "Ông chủ, nếu ngài không khoẻ thì bây giờ trở về." Gần đây sau khi từ cuộc điều trị kéo dài ba tháng kia kết thúc thân thể ông chủ này của anh diễn biến kém đi rất nhiều, tâm tình cũng không mấy khi được tốt.
Trên ngũ quan Tu Thần Khước lộ ra luồng khí thâm u khó đoán, hắn vẫn tiếp tục chậm rãi di chuyển mấy đầu ngón tay vuốt cái trán thanh tú, sợi tóc đen huyền được chỉnh đốn tỉ mỉ cũng bị vén lên. Lộ ra ở đường chân tóc một vết sẹo mờ mờ như là đạn bắn mà thành, khiến người khác không tránh khỏi mà nhức nhối.
Hắn nâng mắt nhìn ông thị trưởng phía đối diện, thanh âm khàn khàn phát ra lại làm ông ta không tự chủ run lên bần bật.
"Ông từ hôm nay nghỉ hưu được rồi."
Ông thị trưởng quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt đều đầy hoảng sợ mà trên trán già nua đầy nếp nhăn cũng rịn ra tầng mồ hôi mỏng, bò bốn chân tới mũi giày hắn, khúm núm van xin nhưng ngay cả lời đều không nói ra được phải mất nhiều thời gian mới mở nổi miệng "Tu tiên sinh... tôi xin ngài a, việc này tôi thực sự cũng bất đắc dĩ mà thôi..."
Tu Thần Khước thẳng tắp trên ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-trong-sinh-thuan-hoa-manh-thu-that-tot/1722518/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.